Hoa Đà đã dùng thuốc tê để nạo xương cho Quan Công?

Độc giả "Tam Quốc diễn nghĩa" biết đến Quan Vũ là danh tướng lẫy lừng của Thục Hán, thân cao 9 thước (xấp xỉ 2,07 mét), râu dài 2 thước, mặt đỏ, mắt phượng… 

Hoa Đà

Quan Vũ tự Vân Trường một trong ba “Tam Tuyệt” theo lời bình Tam Quốc của Mao Tôn Cương cũng có giai thoại lý thú liên quan đến y học, đó là Hoa Đà nạo xương điều trị vết thương do mũi tên tẩm độc của quân sĩ Tào Nhân lúc ông đang tiến đánh Phàn Thành…

Ông ung dung ngồi đánh cờ không lộ vẻ đau đớn khiến Hoa Đà thán phục…các sách dã sử ngoài Tam Quốc Diễn nghĩa có nhắc Hoa Đà ngoài châm tê giảm đau còn có bột Ma phất tán cho bệnh nhân uống để phẫu thuật bụng…? 

Dưới góc độ y học thì Quan Vũ trong người có bệnh gì mà lúc nào mặt cũng đỏ như gấc.Trong truyện mô tả Quan Vũ “mặt đỏ râu dài”. Mặt đỏ…về Tây y có bệnh Đa hồng cầu hay U thận làm tăng erythropoietin.

Nhưng nhiều chuyên gia cho rằng phân tích như thế cũng không đúng vì Quan Vũ sức mạnh võ nghệ siêu quần…mắc các bệnh ấy thì thể lực làm chi còn mà qua 5 ải, chém 6 tướng. Phải chăng bẩm sinh Quan Vũ thuộc tuýp cường phó giao cảm luôn giãn mạch da mặt…giống các tay uống bia, rượu mặt trời luôn mọc suốt đêm thâu?…

Theo y học các loại người uống rượu mặt đỏ tính tình ít đáng sợ hơn mặt tái (co mạch) …có lẽ phù hợp với Quan Vũ trọng nghĩa khinh tài nên tha Tào Tháo ở Hoa Dung tiểu lộ đấy chăng?

Trích đoạn Quan Vũ nạo xương trong hồi 75 Tam Quốc diễn nghĩa

Bây giờ Quan Công đau cánh tay nặng lắm, nhưng sợ bụng quân xôn xao phải cố gượng ngồi đánh cờ với Mã Lương cho tiêu khiển. Thấy có thầy thuốc đến. Quan Công liền cho mời vào. Hoa Đà ra mắt, lạy xong, mời ngồi chơi uống nước. Đà xin coi bệnh. Quan Công cởi áo giơ tay ra cho Đà xem.

Đà nói:

- Đây là mũi tên có thuốc độc bằng vị ô đà, đã thấm vào xương rồi, nếu không chữa nhanh, thì cánh tay này hỏng mất.

Quan Công nói:

- Dùng cách gì chữa cho được?

Đà nói:

- Tôi đã có phép chữa, nhưng chỉ ngại ngài ghê sợ mà thôi.

Quan Công cười, nói rằng:

- Ta coi cái chết như bỡn, có việc gì mà lo sợ?

Đà nói:

- Phải tìm một chỗ yên tĩnh, chôn một cái cột, trên cột đóng một cái vòng sắt, rồi ngài xâu cánh tay vào cái vòng ấy, lấy dây buộc chặt lại rồi đem chăn trùm kín đầu đi, để tôi dùng dao nhọn rạch chỗ thịt ấy tới xương, cạo sạch chất độc, rịt thuốc vào và khâu lại; có thế mới chữa được khỏi ngay, nhưng chỉ ngại ngài sợ hãi thôi.

Quan Công cười, nói rằng:

- Tưởng thế nào? Chớ dễ như thế, thì can gì phải dùng đến cột với vòng sắt!
Bèn sai mang rượu ra thết đãi Hoa Đà. Đà uống xong vài chén. Quan Công vẫn cứ việc đánh cờ với Mã Lương và giơ cánh tay ra cho Hoa Đà rạch.

Đà tay cầm một con dao con, sai một tiểu hiệu bưng chậu hứng máu.

Đà nói:

- Tôi hạ thủ đây, xin quân hầu chớ ngại.

Quan Công nói:

- Tha hồ cho thầy chữa, ta không như kẻ tầm thường sợ đau đâu!

Đà cầm dao rạch miếng thịt vào đến xương thì thấy trên chỗ xương đã xanh cả ra, Đà cạo trên xương tiếng kêu ken két, xung quanh ai trông thấy cũng lè lưỡi sởn gai. Quan Công thì cứ uống rượu đánh cờ, cười nói như không, tựa hồ không đau đớn chút nào.

Một lát, huyết chảy ra đầy một chậu. Đà cạo hết chất độc, rịt thuốc vào lấy chỉ khâu lại. Quan Công cười to một tiếng, đứng dậy bảo với các tướng rằng:

- Cánh tay này co ruỗi như thường rồi, không thấy đau nữa, tiên sinh quả thật là thần y!

Đà nói:

- Tôi đi chữa thuốc một đời người, chưa thấy gan như thế, quân hầu quả thật là người nhà trời!

Theo Một thế giới